dnnp - đỗ xanh

 

 

BẢN TIN THKT - TIN HAY KHÔNG TIN

Tung hứng cho “Chuyện trời ơi…” của Ngô Vàng

 

 

Hổm rày nằm ổ, sáng nay Ngô ra cửa đón bình minh. Đỗ tôi vui quá chạy văng dép tới mừng. Ngô móc cạp quần dúi cho Đỗ trái bắp nướng, rồi cười hề hề: “Mụ Tám Miền cắc cớ hỏi ‘Huynh đệ như thủ túc, phu thê như y phục’ thứ nào cần nhứt? Huynh giải đặng không?” Đỗ đang gặm bắp chợt nghẹn họng nổi sùng đáp, “Chời! cổ nhân ví von hình ảnh đặng cho thấy cái tình chứ có ý so đo hơn thua gì đâu. Cái mụ nhà quê…” Ngô chặn lời: “Ngắn gọn là huynh không biết?” Đỗ hốt hoảng: “Khoan! Hợm một chút.”


Đỗ về nhà lôi cái “chuyện trời ơi ở góc phố quán” ra tra cứu. Đỗ chợt thấy đoạn: “ông Giáo Út già ngồi cuối quán không nói gì, người ta thấy ông chỉ gật gù cái đầu, miệng cười cười lẩm bẩm gì đó!” Đỗ vỗ đùi đánh đét tự nói: “Mống này lẩm bẩm câu trả lời chứ còn gì nữa. Vậy cứ hỏi chả là xong.”

 

Nguồn minh họa: Internet.


Đỗ tới quán cà phê Hai Lành gặp ông Giáo Út. Đỗ nói: “Tui tới đây vấn kế thầy chứ không đụng mặt Tám Miền girl friend của thầy đâu è nhen.” Sau khi biết chuyện, Giáo Út tủm tỉm cười: “Ờ..ờ.. cái vụ ‘tay chân và quần áo’ huynh đài cứ hỏi mấy chú trong quán để có tài liệu sống, rồi tui phân bua sau.” Đỗ nghe nói có lý bèn đảo mắt một vòng trong quán. Thấy một chàng ăn mặc bảnh bao, Đỗ tới làm quen rồi hỏi:
- Theo ý cậu cái nào cần hơn?
- Dạ cháu không biết.


Đỗ quay qua nhìn Giáo Út. Ông ta tủm tỉm cười giải thích nho nhỏ: “Thằng cu Tí nó là con một và còn độc thân.” Đỗ cụt hứng, chợt thấy một anh quần áo tả tơi ngồi gục đầu. Đỗ nghĩ “ít ra anh ta cũng thấy quần áo là cần”. Đỗ tới bàn gạ hỏi:
- Theo ý anh cái nào cần hơn?
- Phu thê làm sao được nữa! quá đát rồi! Than ôi!


Đỗ quay qua Giáo Út. Ông này tủm tỉm cười giải thích: “Nó là Tư Vá. Vợ nó đi bán muối rồi.” Đỗ bùi ngùi nghĩ thầm “gã còn nửa hồn cũng như chỉ còn cái quần. Áo mà chi”. Đỗ đổi đối tượng đi tìm một anh đẹp trai quần áo hoành tráng. Đây rồi, Đỗ tới bên anh ta hỏi:
- Theo ý anh, cái nào cần hơn?
- Em hổng thấy cái nào cần ráo trọi.


Tiếng “tại sao” chưa kịp thốt ra thì Giáo Út khều tay Đỗ nói nhỏ: “Lộn chuồng rồi huynh ơi. Thằng Ba Điệu là bóng, kiếp sau nó mới có vợ.” Đỗ giật bắn người. Chợt thấy một ông dáng oai vệ, người toát ra đầy vẻ đàn ông ngồi ở cửa. Đỗ lại chào rồi hỏi:
- Theo ý ngài, cái nào cần hơn?
- Dạ, cái đó cũng còn tùy đối tượng.


Đỗ đắc ý vì cuối cùng đã tìm được câu trả lời có vẻ triết học, nhưng Giáo Út lại tủm tỉm cười nói: “Đừng vội mừng, không phải như quan anh nghĩ đâu. Hắn là Năm Tài Xế. Hắn có 4 vợ nên không biết huynh ám chỉ cô vợ nào.” Đỗ nói:
- Tui bắt đầu thấy cặp môi tủm tỉm của thầy có vẻ vô duyên rồi đấy. Ông đừng xúi tui mất công đi điều nghiên nữa. Vậy chớ tui hỏi thẳng ông: cái nào có lý?
- Thì chắc chắn “phu thê như y phục” là có lý hơn.
- Sao ông biết?
- Vợ tui nói thế. Tôn huynh về nhà hỏi ý đại tỷ xem.
- Khỏi hỏi!


Đỗ vội vàng e-mail cho Ngô. “Ngô đệ thân mến, huynh biết đệ và Giáo Út như hai mà một. Đệ biết câu trả lời rồi còn làm bộ hỏi.”

 


ĐỖ XANH
(Đặc phái viên hãng tin THKT, tường trình từ Elk Grove, California, USA 20-6-2012)

 


Copyright © 2010 - 2012 Trung hoc Kien Tuong Homepage