dnnp - ngô vàng

 

 

 

Một chuyện cổ tích... đời nay

 

 

Chuyện kể rằng: Một buổi hoàng hôn có màu trời tim tím ở một quán cà phê nơi thành phố nhỏ nọ. Một cô bé thẫn thờ ngồi nhìn chiều xuống với nét mặt buồn như... con chuồn chuồn bay thấp thì mưa! Bóng tối dần lan tỏa xuống và cô bé bỗng dưng rơi đôi dòng lệ. Chợt ở bàn bên xuất hiện từ hồi nào một ông Bụt râu bạc 5 chòm, trang phục bèo nhèo với chiếc quần jean bạc màu rách gối, áo pull sờn cổ đang ngồi chễm chệ uống cái "đé đen" bằng ống hút nhựa sọc rằn. Nhìn chằm chập vào cô bé đang khóc, ông Bụt e hèm trỗi giọng ồm ồm:
- Này cô bé kia ơi, vì sao con khóc?

 

Nguồn minh họa: Internet.

 

Nghe ông Bụt hỏi mình, cô bé vội vàng lau đôi hàng nước mắt còn đầm đìa trên đôi má và lên tiếng trả lời:
- Bụt ơi, con khóc buồn vì bà chủ quán cà phê mập lù kia đã giựt tiền công làm việc cực khổ cả tháng trời của con!


Ông Bụt nhe hàng răng sún cười thật hiền lành rồi cất giọng:
- Thôi, con đừng thèm buồn chi nữa. Ta đã có nghĩ ra một cách để giúp con vượt qua cơn khổ nạn này rồi. Ta bảo đảm 100/100 điều đó với con.


Cô bé vô cùng mừng rỡ và cám ơn ông Bụt bụi đời kia lia lịa. Nhưng, vì sốt ruột bởi ông Bụt vẫn còn nhẩn nha, mải mê hút cà phê đá rồn rột mà chưa chịu tiết lộ cách "xóa khổ bù lỗ" của ông ta như thế nào nên cô bé sốt ruột liền hỏi:
- Bụt ơi, ông giúp con bớt khổ bằng cách nào vậy Bụt?


Ông Bụt nhíu cặp chân mày trắng hếu như đang đắn đo suy nghĩ một điều gì đó cho thật chín chắn rồi ông bèn khoa cái ống hút  lên một vòng thật tròn [thay vì đó là cây phất trần như trong chuyện đời xưa]. Bụt điềm đạm cất giọng êm ái nhẹ như tơ trời:
- Cô bé ơi. cô bé yên tâm đi.Tối nay bụt về tiên giới bụt sẽ... lên Net để thay lời muốn nói của con mà... chửi bới con mẹ chủ quán ác nhơn thất đức đó một trận cho ra trò!

 

Rồi như để chứng minh cho cách làm quá sá hay của mình, ông Bụt tiếp lời:

- Nói không phải để khoe, ta chuyên môn giúp đời bớt khổ bằng cách này nhiều lần và lần nào cũng  hiệu quả lắm. Thế nào, con có hài lòng chưa?

 

Cô bé có hài lòng hay không thì chẳng ai biết vì trời càng lúc càng tối mà đèn điện thì lu ầm!

 

NGÔ BẢO TOÀN

(Tân An 17-3-2014)

 

 

 


Copyright © 2010 - 2014 Trung hoc Kien Tuong Homepage