CHUYỆN NHIỀU TẬP CỦA GIA ĐÌNH BÀ TÁM TÀNG
Học tiếng Pháp có dễ lắm không?
* tạp văn
Vâng, rất dễ: Chỉ cần mất một khoảng thời gian
từ... 30 giây đến tối đa là 1 phút mà thôi! Quan trọng nhất là ai sẽ
là người có phép thần thông như vậy? Trả lời ngay cho quí vị khỏi
bận công thắc mắc: Ngô Vàng tôi đây chứ ai! Khiếp! Nổ vừa phải thôi.
Chừa chỗ cho người khác "mần ăn" với chớ. Không, kính xin quí vị hãy
bình tĩnh và thong thả lắng nghe Ngô Vàng tôi kể lại chuyện học
ngoại ngữ cấp tốc sau đây, rồi sau đó quí vị mới chịu công nhận cho
Ngô Vàng tôi là lúc nào cũng "number one" trong những chuyện nghiêm
túc như thế này:
Anh chàng Bùm là cháu gọi bà Tám Miền bằng cô. Trước khi đi tour du
lịch sang Pháp, anh ta có "cầu khẩn" với Ngô Vàng tôi là bằng mọi
giá phải dạy học cấp tốc tiếng Pháp cho anh ta. Vì thời gian khởi
hành của chàng Bùm chỉ vỏn vẹn còn có... 24 giờ, cộng thêm tình giao
hữu xóm làng nên Ngô Vàng tôi đành phải quyết đình... lén chọn
phương pháp dạy học tối tân nhất và chưa được phép phổ biến trong
thế kỷ 21 này: Khóa học tiếng Pháp… 1 phút mà kết quả cho người học
được một trình độ nói năng lưu loát tuyệt vời. Tôi bắt đầu vào bài
giảng:
- Học tiếng Pháp, em chỉ cần nhớ một từ duy nhất là chữ LƠ [le] mà
thôi. Bất cứ em muốn diễn đạt ý tưởng nào với người bản xứ bên đó,
em cũng chỉ cần thêm một chữ “lơ” ở đầu câu là người Pháp sẽ hiểu và
còn phục lăn nữa là đằng khác.
* Nguồn minh họa: Internet.
Thế là chỉ một ngày sau là Bùm ta đã có mặt trên đất nước có cái
Tour Eiffel nổi tiếng khắp thế giới.
Buổi sáng mùa thu ở Paris thật là tuyệt đẹp. Đoàn khách du lịch do
chàng Bùm dẫn đầu vào một quán ăn sang trọng bên con đường nhỏ có
hai hàng cây phong rũ lá. Người hầu bàn tuổi trung niên ra đón chào
họ thật là trân trọng. Ông nghiêm chỉnh đứng thẳng người, tay cầm
quyển sổ và cây bút bi hiệu Bic. Ông lịch sự cất tiếng:
- Bon jour, messieurs. (*)
Chàng Bùm không đợi người phục vụ nói tròn câu, anh ta láu táu lên
tiếng để khoe ngay trình độ tiếng Tây như tiếng mẹ đẻ của mình:-
- "lơ" ông bồi cho "lơ" tụi tui 10 cái "lơ" cà phê sữa ví lại 10 cái
"lơ' bánh mì chấm "lơ" hột gà so ốp la đi.
Ông Tây không một chút ngạc nhiên gì mà còn lên tiếng thấu hiểu:
- Oui, oui, monsieur.
Được thể xông lên Bùm quay sang các du khách đồng hành khoe tài nói
tiếng Tây như người bản xứ mà quên là các người bạn này cũng là bản
xứ với Bùm:
- Nè "lơ" các bạn. Các bạn có “lơ" thấy tui giỏi "lơ" tiếng Pháp hay
không?
Bỗng dưng cả đoàn khách vô tình biến hóa thành người mắt xanh mũi lõ
mà hiểu ngay cái tiếng Pháp quen thuộc hàng ngày của họ. Cả đoàn
đồng thanh trả lời với cùng chung một ý nghĩ khâm phục bạn mình:
- Ông Bùm quả là "lơ" hay quá! Tụi tui "lơ" ái mộ cho "lơ" ông đó
nghe.
Bùm vô cùng hãnh diện và cười "lơ" tít mắt.
Bữa ăn được nhà hàng mang ra đầy đủ các món như nội dung "lơ" tiếng
Tây của Bùm yêu cầu. Như vậy là thầy Ngô Vàng quả dạy cho Bùm không
thể nào "lơ" chê được!
Bữa ăn sáng kết thúc, Bùm đại diện cho mọi người trả tiền, hắn ta
lên tiếng:
- Ê bồi, "lơ" tính tiền dùm cha nội.
Ông phục vụ bàn người Pháp nghiêng mình lễ phép:
-Thưa quí ông, tiền cho bữa ăn tất cả là "lơ" 100 quan.
Chưa kịp khép mồm há hốc vì ngạc nhiên thì ông Tây chính hiệu ghé
tai Bùm nói nhỏ:
- Nãy giờ tao "lơ" nín nhịn với mày lắm rồi đó. Nếu hồi xưa tao
không có "lơ" du học ở Việt Nam thì mon grand père (**) cũng "lơ"
đếch biết mày nói cái"lơ" chó gì!
Bùm ta chỉ còn biết oán trách mình ên là thầy mình sao nỡ dạy chi
những cái dễ bị thiên hạ "lơ” chửi thế này...
Không biết có cám cảnh đẹp mà buồn của mùa thu ở Paris hay không mà
có người xác nhận là đã thấy Bùm nhà ta đang ngồi cúi đầu dưới hàng
cây phong đầy lá vàng và hắn ta ngon lành..."lơ" khóc!
ngô bảo toàn - dnnp
(Tân An 26-5-2011)
(*) Xin chào quý ông (tiếng Pháp)
(**) Ông nội tao (tiếng Pháp).
|