MÓN NGON GỢI NHỚ QUÊ NHÀ
Canh chua bắp chuối [nấu với đầu cá
khô lan phồng]
* tạp bút
Dù không nói ra, nhưng hầu như ai ai
cũng đều hiểu: Đâu có kỷ niệm nào đẹp hơn kỷ niệm thời chúng ta còn
thơ ấu! Và nhất là không may, lại phải ta sinh ra trong một gia đình
nghèo khó! Một mâm cơm của con nhà nghèo đơn sơ thì làm gì có được
món ngon cao lương mỹ vị! Có được chăng, thì cũng chỉ là cua cá tép
bắt ở ngoài đồng cùng với những rau quả trồng sẵn quanh nhà và quanh
năm phải kham khổ với phương châm: "Ăn để mà sống chứ không phải
sống để mà... măm" an ủi!
Tôi đã từng đi đây, đi đó dự tiệc cao sang nhiều nơi rồi, nhưng cái
cảm nhận về món ăn quê nghèo hình như lúc nào cũng vẫn còn in đậm
trong tôi cái vị ngon cội nguồn nhiều hơn. Tôi vẫn nhớ như in cái
hình bóng của những ngày tôi còn sống nơi quê nhà. Mẹ vẫn thường cho
chúng tôi ăn những món ăn rất là đơn giản. Chủ yếu trong các món ăn
hàng ngày, thường khi cũng vẫn là tận dụng những cây trái nhà tôi
trồng được trong vườn. Một hôm mẹ ra chợ mua về một số đầu cá khô
lan phồng [cá khô basa Biển Hồ - Campuchia]. Mẹ bảo: mua nguyên con
khô lan phồng thì mắc tiền lắm. Má chỉ mua đầu cá khô cho đỡ tốn
tiền! Quan trọng nhất chính là mình phải biết chế biến làm sao để
cái món rẻ tiền này trở thành món ăn thật ngon mà thôi.” Thế là buổi
trưa hôm đó, mẹ sai anh em chúng tôi ra sau vườn hái mấy cái bắp
chuối hột đem vào lột lớp vỏ già cứng bên ngoài bỏ đi. Chỉ lấy phần
bắp trắng non bên trong và để ý khi nào ta thấy đầu nhọn bắp chuối
còn lại màu nâu nhạt điểm trắng là được. Lấy dao bén xẻ dọc cái bắp
chuối non đã lột và đem đi rửa sạch. Xong, ta bổ ra làm tư rồi xắt
dọc mỗi phần tư đó dày khoảng chừng 1/2 phân. Tất cả bắp chuối xắt
này ta đem bỏ vào thau nước pha chanh cho bắp chuối được trắng. Lấy
chừng hai cái đầu khô lan phồng lớn ngâm nước và rửa sạch, chờ nước
trong nồi đã có bỏ vắt me chua sôi trên bếp lửa là ta bỏ vào và chờ
nước sôi lại lần nữa thì bắt đầu bỏ bắp chuối xắt dọc lúc nãy vào
nồi, tiếp tục đun sôi. Nhớ đừng đậy nắp nồi vì khi ta đậy kín, bắp
chuối sẽ bị thâm đen, nhìn không đẹp mắt. Dùng đũa gắp thử bắp chuối
[nếu cần, ta… cắn thử xem cho chắc ăn] thấy hơi mềm là ta nêm đường
cát vừa đủ ngọt vào để kết hợp với vị chua của me tạo ra một mùi vị
đặc trưng. Có thể không nêm muối hoặc nước mắm, vì trong đầu cá khô
đã được người ta ướp mặn sẵn rồi. Công đoạn chót là bỏ rau thơm như
rau om, ngò gai, lá quế xắt nhuyễn vào nồi canh chua. Nhớ thêm vài
lát ớt đỏ cho nồi canh vừa ngon mà cũng vừa đẹp mắt.
Múc canh bắp chuối ra tô lớn, đầu cá khô để riêng ra dĩa, một chén
nước mắm nhĩ trong có dằm vài lát ớt đỏ. Bày lên mâm và dọn lên bàn
ăn cũng là vừa lúc lắm rồi!
Hãy tưởng tượng một chút cho đỡ… thèm: vị hơi chan chát của bắp
chuối. Nước canh chua chua ngòn ngọt. Miếng đầu cá khô beo béo mằn
mặn. Cả ba thứ trên được nhai thật kỹ để tạo nên một cảm giác hòa
hợp thật là khó tả cái ngon thế nào cho đúng nghĩa!
Lòng phân vân, không biết ta có nên dùng thêm "tí tửu" để cho món ăn
quê nghèo này càng thêm khó tả nữa không ta?
ngô bảo toàn - dnnp
(Tân An 20-6-2011)
|