Những câu chuyện của chúng ta

 

 

 

 

 

 

Ghi nhớ chuyến về thăm Việt Nam đầu năm Tân Mão 2011

 

* Ghi chép

 

Sau nhiều trì hoãn, cuối cùng chúng tôi cũng đến phi trường Tân Sơn Nhất vào chiều ngày 12-2-2011 (mồng 10 Tết Tân Mão). Mục đích cho chuyến đi là thăm bạn. Ra đón chúng tôi tại sân bay có anh chị Lương Văn Thành và con gái Thúy Nga, anh Trần Ngọc Bách, đại diện Gia đình THKT, cuộc trùng phùng sau 38 năm thật cảm động... Ngay hôm đó, chúng tôi đã có buổi ăn tối với nhau với sự góp mặt của Kiến Đen và anh Nguyễn Thanh Phong (Xẹp), theo thiển nghĩ, tên này phải sửa lại cho "xứng tầm thời đại: “Nguyễn Thành Phổng", người như thế mà "Xẹp" sao được? Hôm sau, vì đã hẹn trước với thầy Phạm Doanh Môn, quý thầy cô và chúng tôi găp nhau tại cà phê Cát Đằng luôn tiện để thầy Môn “bàn giao” những gì còn... “lấn cấn” chưa làm được, vì ngày hôm sau thầy và gia đình sẽ lên phi cơ trở lại Úc. Chúng tôi có được một ngày nghỉ thật vui.


Thứ Hai 14-2-2011. Chúng tôi và vài người bạn cũng từ Úc đã về VN trước đó bắt đầu cho chuyến
 

 

         

Cầu Mỹ Thuận                                                     Cầu Cần Thơ

 

"tây du", chỉ tiếc anh chị Thành sức khoẻ không cho phép nên chẳng thể tháp tùng. Qua cầu Mỹ Thuận rồi cầu Cần Thơ, nghỉ đêm tại Sóc Trăng, hôm sau, xuống Tắc Sậy, ghé thăm nơi an nghỉ của Cha Fransico Xavier Trương Bửu Diệp (lòng miên man suy nghĩ: biết ta với ỗng có bà con chi?).  

 

         

Nhà thờ Tắc Sậy                                                  Mộ Cha Trương Bửu Diệp  

 

           

Nghĩa & Thành, 41 năm gặp lại                         Chùa Dơi, Sóc Trăng

 

        

 

Tiện đường ghé Cà Mau thăm Lâm Phước Thành, bạn tôi vẫn đẹp tướng như xưa, tuy tầm nhìn có hơi kém vì đã 2 lần mổ cườm. Trên đường về, chúng tôi qua phà Vĩnh Long để ngược về Chợ Lách, Cái Mơn, ghé thăm vài xóm đạo cần sự giúp đỡ trong tương lai và trở về Saì Gòn qua hướng cầu Rạch Miễu, ba chiếc cầu lớn nhất miền tây đều cùng nằm trong một chuyến đi.

  

         

Nhà thờ Phú Hiệp, xã Phú Sơn, Bến Tre. LM Nguyễn Minh Quân (áo trắng ngắn tay) đông thời là cha xứ họ đạo Bà Chủ.

 

       

Nhà thờ Bà Chủ, xã Vĩnh Hòa, huyện Chợ Lách, tỉnh Bến Tre.

 

Nghỉ dưỡng sức một ngày, chúng tôi ghé Lâm Đồng thăm gia đình anh Thành, anh hiện đang sống bằng lợi tức của những vườn cà phê rải rác ở Lộc Đức và Đức Trọng. Anh em tôi ngồi ôn lại những kỷ niệm ngày 3 đứa (tôi, Thành và Sơn) còn trọ học ở số 7, đường Huỳnh Tịnh Của, Mỹ Tho. Tình cảm tuôn tràn như không dứt làm hai bà vợ cứ phải thay phiên nhau canh chừng.

 

        

 

Vài ngày sau, chúng tôi đến Liên Khương thăm thân mẫu anh Thành và tiện đường lên thăm Đà Lạt, đây là lần trở lại thứ 2 của chúng tôi.

 

        

                                                       Đà Lạt 2011

 

Mười Hiểu từ Kiến Tường cho biết, ngày 25-2-2011, Trương Kiến Trung sẽ tổ chức lễ vu quy cho con gái và nhắn lời mời chúng tôi về tham dự, chắc chắn đây là dịp may để gặp gỡ lại bạn bè, Thành và chúng tôi nhận lời. Và tại đây, chúng tôi gặp lại Việt, Hiểu, Răn, Lẫm,  

  

                         

                      Anh chị Trung, rể, con gái và Vân - Nghĩa                                                   

 

    

                                                   Từ trái: Việt, Răn, Thành, Hiểu, Lẫm

 

Song thân cô dâu, anh chị Trung dù rất bận khách nhưng tiếp đón chúng tôi thật nồng ấm. Vậy là 40 năm rồi đó, mình chưa gặp lại nhau, cả Việt, Hiểu cũng thế...
 
 
                        

  Lẫm, Thành, Răn, Võ Kỳ, Hiểu

 

Chưa hết, tiệc tàn, cả đoàn chúng tôi kéo nhau về Bắc Hòa, mời thêm được anh Võ Kỳ, Kim Trọng Kỳ, Đỗ Tri Phương cùng nhau tâm sự đến gần 2 giờ sáng, mệt nhưng vui, tiếc vì thời gian quá ngắn.


Sáng hôm sau chúng tôi ra Mộc Hóa, thay đổi quá nhiều, ngay cả anh Thành là người lớn lên ở khu Thành Công ngày xưa (thường bị gọi nhại là khu “Thành Than” vì thường xuyên cháy nhà), bây giờ vẫn không nhận ra. Chúng tôi được tiếp đón chân tình bởi Mười Hiểu với sự tham gia của chị Chuộng, Quyến, Cường, Định, Lương và các em tôi Hương, Quang, Vy, Thủy, Ngọc Phát và Ánh.

 

      

 

      

 

Buổi chiều, trên đường về lại Sài Gòn, giờ có thêm Hiểu, ghé thăm phòng mạch thầy Võ Xuân Sơn ở Kiến Bình sau đó thăm Lê Sơn, ngày xưa trước 1970, chúng tôi một nhóm 5 người chơi rất thân với nhau và bây giờ nơi đây đã gom đủ 4, Thành, Sơn, Hiếu, Nghĩa chỉ còn thiếu 1 nữa mà thôi.

 

Ngày 28-2-2011, chúng tôi trực chỉ Bình Dương theo lời hẹn với thầy Lê Công Phúc, xe đến đón cô Cẩm Thạch trước khi đón chúng tôi. Một điều khá lý thú, cô Cẩm Thạch và Túy Vân – bà xã tôi là người cùng quê, tôi được dịp thả hồn về Huế. Trên đường đi, xe ghé đón Thành và thầy Nguyễn Văn Hòa, tiếc rằng cô Ngọc Thủy, phu nhân thầy Hòa, bận việc riêng nên không đi cùng. Đến Bình Dương thấy còn sớm nên đoàn cố gắng thu xếp vào thăm khu du lịch Đại Nam cho biết. Một điều rất bất ngờ, tại nhà thầy Phúc, tôi đã gặp lại thầy Ngô Bảo Toàn (Tám Tàng), một cuộc trùng phùng của 60 năm, thầy vẫn còn khoẻ, không khác xưa là mấy, có điều công việc giờ đã thay đổi, không đi dạy nữa và chuyển qua ngành thương mại, kinh doanh chuyện “bực mình”, làm ăn có vẻ khấm khá nhưng thu nhập chẳng là bao vì toàn bị quỵt và lừa, cầu mong cho thầy sống sót qua cơn này.


Buổi chiều, chúng tôi xin phép thầy Phúc được vắng mặt vài giờ để ghé thăm Tiến, đây là người thứ 5 trong nhóm ngày xưa, từ năm 1970, sau khi thi xong tú tài 1, tôi đã không gặp lại Tiến, bạn mình giờ gìa và ốm đi nhiều, kể sao cho hết được những nhớ mong của ngày nào, tưởng là đã mất nhau vĩnh viễn.

 

      

 

                             

                           

Ngày 1-3-2011, 6g sáng, xe đến đón chú Bách trước khi đón chúng tôi và sau đó thẳng đường đi Tây Ninh thăm cô Huỳnh Trung Dung, cô vẫn khoẻ và cùng chúng tôi ghé thăm thầy Nguyễn Tấn Trưởng, thầy tuy già nhưng vẫn còn minh mẫn, rất vui khi có học trò cũ ghé thăm. Cô Trung Dung, người được Gia đình THKT đặt cho ngoại hiệu “nữ chưởng môn phái núi Bà Đen”, cũng dẫn chúng tôi đi thăm Núi Bà Đen, một lần đi cho biết, nhớ những ngày xưa, những lúc chiều trong,đứng ở Bắc Hòa đã có thể nhìn thấy Núi Bà thế mà bây giờ, phải đứng sát chân núi mới có thể nhìn thấy đỉnh, đủ biết sự ô nhiễm đã trầm trọng lắm rồi.

 

       

                                                Trên cáp treo lên núi Bà Đen

 

Thắm thoát chuyến đi đã đủ 19 ngày, chúng tôi phải chuẩn bị trở về cuộc sống thường hằng tại Sydney. Từ chối tất cả mọi tiễn biệt của thân quen, chúng tôi ra phi trường 8 giờ tối mà lòng còn vương vấn, tiếc sao ngày vui qua mau quá. Thôi hẹn anh em, bạn bè của tôi vài ba năm nữa, nếu còn sức khỏe và quan trọng là điều kiện, mình sẽ lại gặp nhau. Tạm biệt Mộc Hóa mà đối với tôi vẫn luôn chỉ là KIẾN TƯỜNG.
 
VÂN - NGHĨA

(Sydney, Úc tháng 3-2011)

 

MỜI ĐỌC THÊM:

 

Bữa ăn sáng "nhớ nhau" với anh Trương Văn Nghĩa tại TP.HCM (Kiến Đen 13-2-2011)

 

Gặp anh Trương Văn Nghĩa tại TP.HCM (Kiến Đen 13-2-2011)

 
 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage